Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 3, 2020
Hình ảnh
https://youtu.be/lR7icNffxXE Ngoài cái kiểu nhạc popular pop hiện thời mình thường nghe để cảm thấy không bị lạc lõng trong thời đại thì Jazz và Funky music thực sự giúp tâm trạng thoải mái hơn hẳn Nếu bạn có đang đọc những dòng này, bớt chút thời gian comment một vài bài thuộc thể loại jazz hoặc funky mà bạn cảm thấy thích nhé. https://www.youtube.com/watch?v=6cSPFYzYdRM&list=RDHAZJAzCshN4&index=2 Cái này thì không phải Jazz hay Funky, nhưng vì mình bây giờ đang nghe bài này nên thả vào. Bạn có đang nghe bài này không? Put your head on my shoulder ấy, đôi lúc mình cũng chỉ muốn ai đó nói như thế với mình. Cái cảm giác tựa đầu lên vai người khác nó tạo cảm giác an toàn và thoải mái ấy, bạn hiểu ý mình không? Hôm qua mình mới xem phim Last Christmas của chị Emilia Clarke với anh Henry Golding đóng ấy. Mình đã khóc cả một ngày trời, đến hôm nay cũng khóc, kể cũng lạ. Có cái gì đó về bộ phim khiến mình cảm thấy ám ảnh lắm, bạn thử xem đi, không biết bạn có cảm ...
Hình ảnh
Chính xác là 5 ngày nữa, 2016 Mình đang ở trong bệnh viện, dìu Bố, người đang khó nhọc để ngồi lên chiếc xe lăn. Bố đã từng mạnh mẽ đủ để tự tay đắp từng viên gạch một, xây hai ngôi nhà. Một ngôi nhà là để giúp người mình thương (mẹ mình) chạy trốn khỏi những ngày tháng đầy nước mắt, một ngôi nhà là để giúp những người mình thương sống trong ngày tháng tràn ngập tiếng cười. Cánh tay của Bố cháy một màu nắng giòn rụm, tấm lưng của Bố gánh cả bầu trời. Bố chỉ là một công nhân đường tàu bình thường trong mắt người khác, nhưng Bố là người phi thường nhất trong cuộc đời mình. “Mạnh mẽ” không chỉ là từ để miêu tả tình trạng thể chất, mà còn là tinh thần. Và ở thời điểm đó, Bố vẫn rất mạnh mẽ, mình biết. Mình đang quan sát Bố nằm ngủ. Bố đã từng mất ngủ một thời gian thật dài, bây giờ Bố đang được ngủ, đáng lẽ ra mình phải thật vui, nhưng chả hiểu sao nước mắt lại cứ chực dài. Khoảnh khắc mình ngắm nhìn ai đó thật lâu, thật ra mình không chỉ ngắm nhìn khuôn mặt họ, mình đ...