Một chút về các mối quan hệ
![Hình ảnh](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhFXbC2wyy_Ux3zejUXypTxJ3uyc17m5LZZfa9KL91vnwaN8OlL8WPZufHocfXlBGB5CcgdML1O6mjK4I2ZqucdKzzdZ8xauEpUHB8cCVDVy9khExNH-7V2OJji4_FiB79tVN8rfIYhQPU/w427-h240/sam-moqadam-jFK_mZw9ck8-unsplash.jpg)
Khi anh nói: " Em không biết anh rồi. Mỗi lần thất bại, anh đều một mình", tim tôi đã ngưng đi một đoạn. Tay cứng đơ trên bàn phím, đầu óc tua nhanh những kí ức lộn xộn mà trong đó từng mảnh ghép vỡ òa, tan nát dày xéo lên nhau. Có một cái gì đó vừa sượt qua, nhẹ nhàng và cắt sâu vào tim. Tôi nghĩ về những lần thất bại, cách tôi đẩy mọi người ra xa, cách tôi chạy trốn những ánh nhìn lo lắng xen lẫn thương hại, cách tôi thẫn thờ chui vào một góc nhìn về vô định. Tự tôi đã luôn thèm khát có một người ở bên khi thất bại? Tôi không biết. Tất cả những gì tôi biết là tôi đã chạy trốn. Và rồi ôm những vụn vỡ đó, một mình, sợ hãi khi bị người ta phát hiện, như thể mình đang làm một điều gì đó xấu xa. Đã lâu rồi, tôi thèm khát sự yêu thương và luôn tìm cách chối bỏ nó. Tôi kiêu ngạo nghĩ rằng mình có thể sống tốt một mình, và nếu có ai đó bước vào cuộc đời tôi, họ chỉ nên dừng lại ở vạch đỏ, cái vạch xác định được việc tôi sẽ không rơi nước mắt khi người ta rời xa. Trên đời này, mình...