![Hình ảnh](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEih3su9m3tuGs6j3uMbRROefHTjMLiCgzazX7Gn3MnLiCY2wLma4I6Y2BZjSukzFBZdvt_HzGdp4tieISdCrraTCM7mB_Enf31cF7TpUouYAoehr63pqUWldtsTmIVPBSyoHXY9V_gBNY0/s640/jan-gottweiss-eh_yRAZ6ifs-unsplash.jpg)
Series bài học của mẹ Bạn biết bài học lớn nhất mà mình học được từ mẹ là gì không? Lạc quan, lạc quan, lạc quan. Cái gì quan trọng phải nói ba lần. Mẹ mình không may mắn như mình, phải trải qua một tuổi thơ đầy khó nhọc: ông bà ly dị sớm, bà vào tù, ông lấy vợ mới, mẹ rồi phải bỏ học sớm và đi lao động từ nhỏ. Tệ hơn, là khi mẹ phải sống với mẹ ruột của mẹ (bà ngoại mình) một thời gian, mẹ đã bị đày đọa bóc lột mà không lúc nào mẹ kể lại chuyện xưa mà mình không khóc. Lớn lên một chút, mẹ gặp bố. Cuộc đời tưởng như đã lên hương một chút. Nhưng không, mẹ lại tiếp tục ngày tháng quanh quẩn vấn đề cơm áo gạo tiền. Mẹ đã trải qua đủ mọi thứ nghề, buôn bán mọi mặt hàng, làm mọi cách để kiếm tiền. Cuối cùng thì mẹ lại ở lại với nghề dọn vệ sinh và trông xe. Sau này thì mẹ thuê người làm thay khi bố mình bị bệnh (vì mẹ nói công chức không nghỉ ngang được nên phải tìm người làm giúp mình), còn mẹ thì quay sang chăm sóc bố và quay trở lại con đường buôn bán. Mẹ nghĩ mẹ đã tìm được đam...